[LongFic] [MA] Trò Đùa Tình Yêu [HunHan , ChanBaek ] (CHAP 32)

CHAP 32

troduatinhyeuchap32
CHAP 32

” Lộc Hàm ”

Tâm tư của Ngô Thế Huân như vỡ nát , nơi tim đạp liên hồi, cảm giác lạ lẫm, mới chỉ có thể gọi tên cậu – người mà hắn mong nhớ suốt mấy năm qua mà chẳng thốt thêm được gì. Nhưng diễn biến biểu hiện tiếp theo của Lộc Hàm lại khiến hắn sợ hãi, đôi mắt vô cảm không động đậy, khoé môi nhếch lên 5cm một cách hoàn hảo như thể đoán được hắn sẽ hành động như vậy, Cậu quay về chỗ ngồi thản nhiên uống một ngụm cà phê nóng được mang ra, chăm chít vài câu:

” Ngô tổng! Mời ngồi xuống dùng cà phê! Không cần phải khác sáo kích động gọi tên tôi như thế ! Thật không quen nha ”

Giọng nói cậu thật sự rất ngọt! Khiến người khác như muốn mù mờ, hawsn khẽ ngồi xuống đối diện cậu, tâm trạng rối bời.

-” Lộc Hàm ” – Hắn lại gọi, thật bây giờ , ngoài gọi tên cậu ra cậu hắn không còn biết mình nên làm cái gì nữa cả.

-” Ngô tổng! Tôi là thư ký của Kim Chung Nhân, tôi đến đây hôm nay là muốn bàn về chuyện hợp tác giữa 2 công ty của chúng ta, giám đốc chúng tôi rất tin tưỡng vào công ty của ngày, hứng thú muốn cả hai cùng song tấu trên các mặt thị trường, không biết bên phía ngài nghĩ thế nào? ”

Lộc Hàm rất chuyên nghiệp, ra dáng một thư ký tài năng của một công ty lớn quyền lực, đối mặt với Ngô Thế Huân bình tĩnh như sáo, trong tâm tư mang chút hả hê đẩy bản hợp đồng tới người đang thất thần nhìn mình không chớp mất.

-” Ngô tổng! Sau lại nhìn chằm chằm tôi thế? Bộ tôi nói có gì sai hay sao?

-” Không … anh … !! ”

-” Vậy ngài không khoẻ chỗ nào sao? Thế hẹn lại dịp khác cũng không sao. Công ty chúng tôi dù gì cũng hứng thú với công ty ngài rất lâu ! Từ bốn năm trước”

Cụm từ ” bốn năm trước” được nhắc rất rõ! Như một biến hiệu nhắc báo lại việc gì Ngô Thế Huân đã làm với cậu.

Hắn lần nữa rơi vào im lặng, xung quanh như bị vây kín bởi những mãng đen bao phủ. Lộc Hàm cả thấy chán ghét hắn hiện tại ! Cái sự im lặng này làm cậu phát ngán. Thẳng thừng đứng dậy , cậu cầm bản hợp đồng lên

-” Có vẻ như hôm nay không đúng lúc, vậy hẹn gặp Ngô tổng đây khi khác vậy ”

Đoạn cậu bỏ đi, một cánh tay mạnh mẽ giật cậu lại, một cổ hơi ấm quen thuộc vây kín lấy người cậu, hắn ôm cậu, ôm rất chặt. Ngô Thế Huân giữ chặt cậu trong tay, toàn thân anh mang chút run rẫy, sợ hãi cậu biến mất lẫn nữa.

-” Lộc Hàm, anh xin lỗi! Tiểu Lộc, là anh sai, là anh không tin tưỡng em, tha thứ cho anh đi ! Anh đã đi tìm em, rất lâu, anh nhớ em, rất yêu em ! ”

” Chát ” – Âm thanh va chạm không hề nhỏ, Lộc Hàm đẩy hắn ra và tát hắn một cái khá mạnh. Môi cậu vẫn có nụ cười xinh đẹp quyến rũ, trừng mắt vào anh.

-” Ngô Tổng! Loại hành động này không hợp lẽ lắm, tôi chẳng phải rất ti tiện và dối trá sao? Ngài ôm tôi như thế không sợ bẩn tay à?!”

-” Không … không … anh … !!”

-” Còn nữa, xin ngài đừng gọi tôi thân mật như ” Tiểu Lộc” ngu ngốc của anh. Còn nữa, tôi bây giờ là vợ sắp cưới của Kim Chung Nhân! Tôi nhớ rõ là trước khi tôi rời khỏi đây.đã ký đơn ly hôn với anh rồi !

-” À anh không cần mở miệng! Vì lời nào của anh cũng khiến tôi phát tởm cả lên! Nên Ngô tổng! Mạn phép, tôi đi trước ”

Lộc Hàm tiêu soái bước ra khỏi quán, không một lần ngoáy đầu lại.

Hắn đứng toại vị ở đó uớc chừng cũng hơn 5 phút, là đang đau lòng, hay đang tự chính minh khinh bỉ mình? Hắn khuôn mặt lạnh tanh, ngồi xuống chỗ mà ban nãy Lộc Hàm đã ngồi, hơi ấm cũng dần lạnh đi . Cầm lấy ly cà phê trên tay, một ngụm uống vào, tại sao giờ phút này, ca phê lại đắng đến như vậy?

.

.

.

Lộc Hàm bắt taxi rồi dừng lại ở khu chợ BongGo nhàn nhã chọn mua vài thứ đồ trẻ em ở quầy cửa sạp. Lúc gọi cho Bạch Hiền, cậu có nghe qua là anh đã mang thai tâm trạng cậu cực kì phấn khích vì sẽ được làm chú, nên dù chẳng biết là gái hay trai, cũng phải mua thật nhiều đồ cho đứa cháu này mới hả dạ! Cô chủ quầy khá thân thiện, vui vẻ cùng cậu bới sạch đống đồ trẻ con lên!

Thật ra , cậu muốn vào shop hàng hiệu mua đồ cho cháu mình, nhưng bản thân lại muốn tìm chút gì đó bình dị, như lúc cậu 1 mình chọn quần áo cho con cậu và …

Cậu khẽ lắc đầu, phục hồi lại nụ cười, chỉ trỏ vài bộ máng lên phía bên trong cunfg bộ thú bông ngộ nghĩnh

-” Huỵch ”

Bỗng dưng một lực mạnh đẩy cậu ngã uỵch xuống đất, tay va chạm mặt đường, rướm một mãng máu, Vừa ngước lên đã thấy kẻ mình đnag muốn gặp – Salina !

-” Thì ra là mày ! Tên khốn khiếp ! Tại sao mày không biến quách khỏi cái thế giới này đi! Con hồ ly tinh! Tại mày mà Ngô Thế Huân bỏ Kim Chung Nhân, mày chết đi, thằng đ* ”

Salina hiện tại như một con chó điên, cả người tiều tuỵ muốn lao vào động thủ

” Chát! Chát ! Chát ! ”

Mọi người quanh chợ hốt hoảng! Thiểu niên xinh đẹp bị xô ngã lúc nãy, liên tục đánh vào má của cô gái kia những cú trời giáng!

Ả ta loạng choạng đứng vững nhưng lại ngã uỵch vào thao cá được bày bán. Đến giờ , ả ta mới hoàn tỉnh lại, chỉ biết đau đớn mà hét lên .

“Này” – thì cậu đổ hẵng một thao nước cá khác vào đầu ả ta! Thứ nước tanh rươi bốc lên nồng nặc! Xung quanh mọi người bàn tán xông bào. Cậu nhà nhã ngồi đối mặt ả ta, tán thêm vài cái vào má ả cho hả hê rồi mới cười rươi đáp trả lại lời chửi cô ta khi nãy/

-” Cứ tưỡng cô chỉ là hồ ly não ngắn , thì ra còn là con đi*m mặt dày?! Cô đang biến người bị hại như tôi thành kẻ ác như cô sao? À cũng phải, nhờ phước của cô , mà tôi bị chồng nghi ngờm bị hắn ta ruồng bỉ! Con tôi mất! Gia đình tôi tan nát! Tôi chưa tìm cô tính sổ đã là may cho cô rồi, bây giờ cô còn muốn xử tôi sao? Tôi nói cho cô biết! Tôi chỉ hứng thú mua cho cô cái quan tài chứ không rãnh làm bẫn tay tôi đâu! Cô hiện tại đã rất thảm rồi! Đừng khiến tôi biến cô thành rác để hốt đổ đi chứ! ”

Salina choáng váng , máu giận sôi lên muốn vươn tới bóp lấy cổ của cậu thì lại bị cậu đạp thêm một cú

-” Biến về chuồng của mày đi con đ*! Trước khi tao cho mày chết không có xác!”

Mọi người xung quanh bất đầu ồn ào bàn tán nghe qua lời cậu cũng rõ ả ta là loại người nào nên liên tục chỉ vào cô ta! Ả ta mất mặt đứng dậy, trước khi chạy đi còn gào lên.

-” Mày đợi đó! Lộc Hàm! Tao sẽ cho mày sống không bằng chết ”

Cậu căn bản chẳng quan tâm đến cô ta! Nếu thật sự thèm vào quan tài nằm, cậu rất vui vẻ không tiếc một đồng xu nào hết mà chuẩn bị cho cô ta một cái quan tay nạm vàng còn được. Đi đến chỗ người bán cá , nơi cậu và cô ả vừa nháo loạn khi nãy, khẻ rút ra tờ tiền , đưa cho người bán.

-” Cháu thật xin lỗi bác! Nhiêu đây xem như cháu xin mua hết số cá này vậy!”

Bà bán cá quả nhiên rất hài lòng, cậu thanh niên này quả thật tốt nên nhận lấy rồi thu dọn cậu quay về quầy đò em bé khi nãy tiếp tục lựa, thanh toán lúc quay người tính đi thì lại gặp Biện Bạch Hiền cùng Phán Xán Liệt đi tới!

-” Tiểu Lộc!”

-” Anh à!”

Hai anh em họ ôm nhau thắm thiết, Biện Bạch Hiền không kiềm chế được mà khóc nấc lên.

  • ” Anh! Khóc gì chứ! Cháu em nó cười cho!”

-” Tiểu Lộc… hức hức…. ”

-” Thôi nào! Chúng ta về nhà đi! Ở đây không tiện”

-” Nhà?!”

Biện Bạch Hiền mở to mắt !Ý em là..??

-” Nhà của hai người! Hai người không đón em về sao??”

-” Không! Về chứ! Chúng ta về nhà thôi!”

Phán Xán Liệt vỗ vai 2 người, đẩy cả hai ra xe rồi mau chóng về nhà. Trên đường còn ghé mua vài thứ về ăn mừng cùng vài món Biện Bạch Hiền thích ăn.

.

.

.

.

.

~ The end chap 32 ~

Một suy nghĩ 52 thoughts on “[LongFic] [MA] Trò Đùa Tình Yêu [HunHan , ChanBaek ] (CHAP 32)”

Bình luận về bài viết này